LS Đinh Thạch Bích
Tổng Hợp Tin Tức ngày 27-4-2011 – Trích Diễn Đàn Paltalk VietnamExodus
Ngày 28-1-1979, quan chức cao cấp nhất nước Tàu Cộng, lần đầu tiên chính thức công du “tham quan” nước Mỹ, được chào mừng với 19 phát súng cà-nông long trọng. Quan chức ấy là Phó Thủ Tướng Đặng Tiểu Bình. Tòa Bạch Ốc của Tổng Thống Jimmy Carter tỏ ra chiều chuộng tối đa quan chức này : một ống nhổ to tướng bằng đồng, được lau chùi bóng loáng, chờ sẵn nơi tiếp khách của Tổng Thống Mỹ, để thỏa mãn nhu cầu khạc nhổ thường xuyên của ông Đậu Nhất Hổ Xã Hội Chủ Nghĩa. Tiểu Bình có “hỗn danh” này, vì hơi bị thiếu chiều cao, giống như nhân vật “lùn” và chuyên “độn thổ” trong truyện Thủy Hử. Tuy khạc nhổ xoèn xoẹt trước mặt khách, hơi bị coi là thiếu văn hóa theo phong cách ngoại giao Tây Phương, nhưng khi đã có “đồng thuận” chiến lược chi chi đó, thì “ba cái lẻ tẻ” này, phải – và nên – coi là ngoại giao “xã hội chủ nghĩa theo màu sắc Trung Quốc”. Đó là cái bước đầu tiên, dẫn đến những cấu kết “có tính chiến lược” hơn, cắt nghĩa cái sau này được gọi là “Đồng Thuận Bắc Kinh”. Các nhà đầu tư và các công ty đa quốc Mỹ, đua nhau nhảy vào thị trường Tàu, trong khi Tàu Cộng ra mặt cấu kết chặt chẽ với tư bản Mỹ, làm ra vẻ nhất quyết thôi cộng sản, và chỉ hạn chế tự do dân chủ trong ngắn hạn. Trong nội bộ, Tàu Cộng cắt nghĩa thái độ “bám đuôi tư bản” với “lý luận” đi vào giai đoạn quá độ của Lê-nin. Phía Mỹ cắt nghĩa chủ trương “nuôi ong cộng sản trong tay áo tư bản” bằng cách biện bạch rằng Mỹ “làm ngơ” cho Tàu Cộng vào kinh tế thị trường mà không cần phải có “tự do dân chủ ngay”, chẳng qua cũng như Mỹ bấy lâu giúp các nước đang phát triển khác, thuộc “thế giới thứ ba”, theo cái mà mọi người vẫn gọi là “Đồng Thuận Hoa Thịnh Đốn” – The Washington Consensus. Hệ quả nhãn tiền của các “lý lẽ tréo ngoe” này, là rất nhiều nước, từ Trung Đông qua Châu Phi, luôn cả Nam Mỹ, sau khi hưởng ưu đãi của “Đồng Thuận Hoa Thịnh Đốn”, trở nên giàu sụ; các nhà độc tài trở thành bạo chúa, luôn cấu kết với nhau, cha truyền con nối “cố bám quyền lực”, trở thành “ụ cản”, gây bất ổn cho sự phát triển của kinh tế thị trường. Tệ hại hơn, chủ nghĩa Đại Hán bành trướng, với đà xâm thực toàn cầu “nhanh và mềm”, nhân cuộc khủng hoảng kinh tế tài chính thế giới 2007-2008, đã bộc lộ ý đồ muốn đem “Đồng Thuận Bắc Kinh” thay thế “Đồng Thuận Hoa Thịnh Đốn” sắp xếp lại trật tự thế giới. Trong tình huống đó, “Cách Mạng Hoa Nhài” đã bùng nổ; Mỹ “xử lý” một số “đồng minh đáng xấu hổ” của Mỹ, trong khi Tàu Cộng “không rét mà run”, nhìn đâu cũng thấy kẻ thù. Đọc tiếp »
Bạn phải đăng nhập để bình luận.